Hồn Thơ Việt Nam

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

DIỄN ĐÀN NHỮNG NGƯỜI YÊU THƠ VIỆT NAM, YÊU TÂM HỒN THƠ ĐẬM ĐÀ BẢN SẮC VIỆT

Latest topics

» TRIẾT LÝ VỀ VỢ CHỒNG
by Hoa Phượng Thu Aug 08, 2024 10:29 am

» Chúc mừng lễ kỷ niệm 30/4 và 1/5
by Hoa Phượng Sat Apr 30, 2022 1:48 pm

» Thơ Hoàng Huy
by Hoàng Huy Fri Apr 29, 2022 2:32 pm

» Bàn về thơ
by Hoàng Huy Fri Apr 29, 2022 11:28 am

» Thơ tình Trần Hạ Vi
by Hoàng Huy Fri Apr 29, 2022 11:24 am

» Rồi mùa tóc rạ rơm khô
by Hoàng Huy Fri Apr 29, 2022 11:19 am

» Huy Tưởng, lục bát
by Hoàng Huy Fri Apr 29, 2022 11:09 am

» Phạm Thiên Thư, có ngần ấy thôi
by Hoàng Huy Fri Apr 29, 2022 11:07 am

» GỬI BẠN TRI ÂM
by Hoàng Huy Fri Apr 29, 2022 11:02 am


    Thơ Hoàng Huy

    Hoàng Huy
    Hoàng Huy
    Webmaster
    Webmaster


    Tổng số bài gửi : 19
    Join date : 04/10/2021

    Thơ Hoàng Huy Empty Thơ Hoàng Huy

    Bài gửi by Hoàng Huy Fri Apr 29, 2022 11:16 am

    Thơ Hoàng Huy Mp1


    TÌNH XƯA
    Gặp em giữa buổi trưa nay
    Ly trà chợt đắng nhớ ngày năm xưa
    Thời gian lặng lẽ thoi đưa
    Hai năm kỷ niệm tình đầu đôi ta
    Trăm năm rồi sẽ chóng qua
    Niềm tin gắn bó cùng ta tăng dần
    Thương em thương nhớ vạn phần
    Bao lời anh gửi những vần chắt chiu
    Chiều buồn nhìn bọn liu điu
    Mong em giữ trọn tình yêu lâu bền
    Bằng lăng màu tím buồn tênh
    Còn non, nước Việt, chúng mình còn yêu
    Dẫu rằng cách trở trăm chiều
    Tình ta vẫn giữ vạn điều sắt son
         Hoàng Huy


    Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên TwitterChia sẻ lên Facebook
    Hoàng Huy
    Hoàng Huy
    Webmaster
    Webmaster


    Tổng số bài gửi : 19
    Join date : 04/10/2021

    Thơ Hoàng Huy Empty Re: Thơ Hoàng Huy

    Bài gửi by Hoàng Huy Fri Apr 29, 2022 2:30 pm

    LỜI GIỚI THIỆU
       Xuân – Hè Đinh Dậu 2017, cùng với hoa trái ngọt ngào của mùa xuân và sắc vàng rực rỡ của nắng hè, tôi nhận được bản thảo tập thơ “TÌNH TRƯỜNG SƠN” của tác giả Hoàng Huy. Tôi cảm nhận cùng với hương gió heo may và những hạt mưa ngâu tháng bảy chắp nối nhịp cầu Ô Thước đưa Ngưu Lang đến gặp Chức Nữ, nhà thơ Hoàng Huy đã nối tiếp nhịp cầu để đưa tập thơ “TÌNH TRƯỜNG SƠN” đến với bạn đọc yêu thơ.
     Tập thơ “TÌNH TRƯỜNG SƠN” có sự “góp mặt” của gần một trăm bài thơ đa dạng, đủ màu sắc của cuộc sống, đủ cung bậc của tình cảm với bút pháp biến hoá sinh động về thể loại, có bố cục. Những bài thơ thuộc thể lục bát uyển chuyển và dạt dào âm hưởng dân ca, thể câu tám chắc khoẻ và khoáng đạt, thể năm chữ dồn dập, mạnh mẽ nhưng bình dị như khúc đồng dao. Cùng với thể thơ đường luật với hình thức chủ yếu là thất ngôn, thất ngôn bát cú và thất ngôn tứ tuyệt đã đem đến cho tập thơ thêm nhiều nội dung phong phú, đem đến cho bạn đọc nhiều cách tiếp cận và cảm thụ mới mẻ.
    Yêu quê hương tha thiết, tác giả Hoàng Huy luôn hướng về với cội nguồn. Tình quê hương được thể hiện một cách sinh động  trong các bài thơ viết về người lính chia tay gia đình ra mặt trận. Tình cảm trong thơ Hoàng Huy chân thật, mộc mạc nhưng mãnh liệt thiết tha nên thật sự có sức lôi cuốn người đọc.


     
    Giặc thù quyết xâm lược
    Gieo tang tóc đau thương
    Chiến trường đang thúc dục
    Gọi thanh niên lên đường

    Nhìn nhau qua đôi mắt
    Sáng rạng ngời yêu thương
    Bồi hồi trên gương mặt
    Chia tay ra chiến trường

    (Vùng Trời Yêu Thương)
     
    Cần mẫn, thâm trầm như con tằm rút ruột để ươm tơ, Hoàng Huy lặng lẽ dốc hết tâm huyết của mình để ươm cho đời những vần thơ giá trị. Đến với thơ của Hoàng Huy, thước đo giá trị chính là sự bình dị của ngôn từ và sự chân thành của cảm xúc.
    Thơ đẹp lắm mang hồn người sĩ
    Như nhịp tim lời thủ thỉ yêu thương
    Như bạn tri âm tri kỉ trên đường
    Như những đóa hoa hướng dương tỏa sắc
    (Nàng Thơ)
    Hoàng Huy không cầu kỳ gọt giũa để khoác cho thơ chiếc áo ngôn ngữ bóng bẩy. Đâu đó trong thơ Anh chắc còn những “quặng thô” chưa tinh luyện hết. Âu đó là lẽ thường tình ở một tài sản thơ có đến hơn một trăm bài của một tác giả, mà sự nghiệp chính lại không phải là thơ. Tuy vậy, trên tinh thần khơi trong gạn đục, có thể khẳng định rằng: Tuyệt đại đa số những bài thơ của Hoàng Huy là những bài thơ đáng để cho chúng ta đọc, đáng để cho chúng ta thưởng thức, đáng để cho chúng ta suy ngẫm và ghi nhận về tính chân - thiện - mỹ trong thơ của thơ Hoàng Huy.
    Nhận được bản thảo tập thơ “TÌNH TRƯỜNG SƠN”của cháu HUY muốn nhờ tôi viết lời mở đầu. Tôi cũng hơi do dự trong việc này vì không biết khả năng của mình có đạt được sự đòi hỏi của tác giả hay không?
    Tôi thiển nghĩ, lời tựa chỉ đóng góp một phần nhỏ cho tác phẩm mà thôi, phần chính vẫn là giá trị thực sự của những gì tác phẩm đó cưu mang, chứa đựng để gởi gắm đến độc giả.
    Có thể nói, “TÌNH TRƯỜNG SƠN” là một tập thơ đáng để đọc bởi hiếm có tập thơ nào mà tình yêu Tổ quốc lại “phủ sóng” dạt dào đến vậy. Đọc thơ của Hoàng Huy chúng ta sẽ thấy yêu người lính, yêu đất nước Việt Nam, yêu Đảng thắm thiết hơn. Điều đó sẽ khiến người đọc thêm “yêu quá cuộc đời này.
    Tôi trân trọng giới thiệu đến quý độc giả tập thơ “TÌNH TRƯỜNG SƠN” của cháu Huy đến quý độc giả.
    Đại tướng. Lê Văn Dũng
    Nguyên Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị Quân đội Nhân dân Việt Nam từ 2001 đến 2011
    Nguyên Tổng Tham mưu trưởng Quân đội Nhân dân Việt Nam từ 1998 đến 2001
     
     
    LỜI GIỚI THIỆU
    Cầm trên tay tập thơ TÌNH TRƯỜNG SƠN” của tác giả: nhà thơ Hoàng Huy, tôi không thể không cảm phục bởi sự bền bỉ sáng tác, sự nhạy cảm của tâm hồn và những nét mộc mạc độc đáo được anh diễn tả bằng cảm xúc thơ ca.
    Đọc xong tập thơ “TÌNH TRƯỜNG SƠN” lòng tôi cảm thấy bồi hồi khôn tả. Bao nhiêu hình ảnh ký ức của thời bom đạn thế hệ cựu chiến binh chống Pháp, Mỹ chúng tôi bỗng dưng như hiện về trước mắt.
    Nhà thơ Hoàng Quốc Huy ( Hoàng Huy) sinh ra sau ngày 2 miền đất nước Việt Nam chấm dứt tiếng súng, nhưng thơ của tác giả như những dòng nhật ký được khắc họa lại từng sự kiện thời chiến tranh rung động tâm hồn của người thi sĩ.
    Tứ thơ của anh rất ngọt ngào, trữ tình mà không làm mất đi cái chân chất tình đời, tình người, tình đồng đội, tình yêu quê hương đất nước. Thông qua tác phẩm, cho người đọc thấy tác giả lúc nào cũng lạc quan, yêu đời.
    Rừng khuya nhẹ tỏa hương đêm
    Để lòng anh phải thương em đợi chờ
    Niềm tin ngày ấy bây giờ 
    Lúc nào đời cũng là thơ và tình

    (Người Lính Và Niềm Tin)
     
     
    Bằng thể Đường Luật, Lục Bát, Song Thất… thơ của Hoàng Huy dễ đi sâu vào lòng người.  Tứ thơ mang dấu ấn thật sâu đậm của người lính trong thời chiến tranh hóa thân vào từng tác phẩm.  Mỗi bài  trong tập thơ “TÌNH TRƯỜNG SƠN” được tác giả thi vị hóa mượt mà, sâu lắng. Hoàng Huy muốn gởi gắm cái riêng của mình vào thơ để đặc tả cái chung của đời người lính.
    Bằng bút pháp tài tình qua góc cạnh quan sát sự vật, sự việc rất riêng; thơ của anh lãng mạn, trữ tình nhưng không yếu đuối, ủy mị; nhân cách hóa tuyệt vời mà vẫn không làm méo mó nguyên mẫu:
    Cố nén niềm thương, thương chẳng dứt
    Muốn vùi nỗi nhớ, nhớ càng vương
    Tháng, năm những tưởng hình phai nhạt
    Vẫn rực lòng anh - một ánh dương
    (Người xưa)
    Thơ Hoàng Huy mang đậm tính nhân văn, ở đó tâm sự được đẩy thành nhu cầu sẻ chia, nhưng lại dạt dào về sự tươi non, ý nhị
    Văn chương ấm áp trôi nguồn cảm
    Chữ nghĩa yêu thương dắt ý chờ
    Ong bướm, nước non đầy thú vị
    Thi nhân gặp cảnh ngỡ trong mơ.
    (Thi Nhân)
     
    Nghĩa tình hai chữ bốn phương sầu
    Trời đau mưa dội rền non thẳm
    Đất khóc nổi chìm dậy bể dâu
    Tình cũ năm xưa nay để lại
    Cho lòng khắc khoải nhớ dài lâu.
    (Tình Cũ)
    Người lính từng trải, trở về sau chiến tranh vẫn giữ được bản chất cao đẹp của Bộ Đội Cụ Hồ đối với đồng đội:
    Yêu thương đồng đội luôn trong sáng
    Gắn bó bên nhau bởi chữ ĐỒNG
    Dù ở trăm phương hay khắp nẻo
    Tình xưa sâu đậm mãi trong lòng.
    (Khi Cựu Chiến Binh Về Hưu)
    Đọng lại những giọt thơ, giọt mật ngôn ngữ mà Hoàng Huy tìm kiếm chắt lọc lại bắt đầu từ những giọt sao, giọt sương có thực và có trong tâm tưởng, trong sự nhớ thương. Để từ đó những giọt đời lại ngời lên trong ánh mắt, ánh nhìn vai đó rơi theo mời gọi nỗi niềm.
     
     
     
    Bụi thời gian đọng tháng ngày
    Bước chân phiêu lãng lưu đày những đêm
    Trăng vàng rơi rụng bên thềm
    Thương em hoài vọng đi tìm dấu xưa.
    (Hoài Vọng)
    “TÌNH TRƯỜNG SƠN”  nêu bật sự tích lũy về cảm xúc và tâm hồn tác giả, đồng thời cũng là một đóng góp nhỏ cho thi đàn nước nhà.
    Xin chúc mừng thành công với tập thơ thứ 2 của tác giả Hoàng Huy. Xin trân trọng giới thiệu tập thơ “TÌNH TRƯỜNG SƠN”  đến các bạn đọc yêu thơ, đặc biệt là những người lính yêu thơ.
                            Nhà thơ. Trung tá. Lê Quang Tạo
     (Bạn của Hoàng Huy)


     
        ĐÔI NÉT VỀ TÁC GIẢ
     
    HOÀNG QUỐC HUY
    Bí danh: Huỳnh  Quốc Huy, 6 Huy
    Bút danh: Hoàng Huy, Trường Sơn
    Sinh năm: 1981
    Địa chỉ: Q.12-Tp.HCM
    Điện thoại: 
    Nghề nghiệp: Viết báo, Nhà giáo, Nhà nghiên cứu Phong thủy, Nhà thơ
    E-Mail: director@thienuygroup.com
                 nhathohoanghuy@gmail.com
    Website: nhathohoanghuy.org.vn,www.hoanghuylaw.info/
    Hội viên CLB Thơ Việt Nam
    Hội viên Hội TT Trường Sơn – Đường Hồ Chí Minh Việt Nam
    Hội viên TW Hội Luật gia Việt Nam
    Hội viên TW Hội Hỗ Trợ Gia Đình Liệt sĩ VN
    Hội viên Hội Văn Học Nghệ Thuật Trường Sơn
    Hội viên Hội Đông Y Việt Nam
    Hội viên Hội Giáo dục Nghề nghiệp Tp.HCM
    Hội viên TW Hội Nghệ nhân và Thương hiệu Việt Nam
    Thành viên UNESCO Việt Nam
    -Kỷ niệm chương Vì Sự Nghiệp Thơ Việt Nam
    -Kỷ niệm chương Trung đoàn E24
    -Kỷ niệm chương Trung đoàn 223
    -Kỷ niệm chương Quân khu Trị Thiên
    -Kỷ niệm chương Chiến sĩ Trường Sơn
    01 Huy chương vàng, 01 huy chương bạc Liên hoan Thơ
    - Giám đốc Trung tâm Nghiên cứu-Tư vấn Chính sách Pháp luật Ngộ Chân Tự.
    - Giám đốc Trung tâm Nghiên cứu - Ứng dụng Phong thủy Thiên Uy.
    - Chủ tịch Hội đồng sáng lập Diễn dàn nghiên cứu Nghệ thuật và Văn hóa Việt Nam
    - Chủ nhiệm CLB Nghiên cứu Sáng tác VHNT Bộ đội Trường Sơn (Ban LL Nữ Cựu QN BĐ 12 - Sư đoàn 344)
     
     
    GỬI BẠN TRI ÂM
    Đường đời vốn lắm nhiêu khê
    Hồn thơ hội ngộ, trăng thề  yêu thương
    Câu thơ dẫn lối, đưa đường
    Động viên hỗ trợ, khẩn trương mọi miền
    Đệ huynh xướng họa bén duyên
    Chị em hòa điệu là men say đời
    Bạn thơ nơi chốn xa xôi
    Hoàng Huy xin gửi mấy lời tri âm
    Bốn phương tuy có xa xăm
    Nhưng ta đã có câu thơ làm cầu
    Nhớ câu nghĩa nặng, tình sâu
    Đường dài cũng sẽ gặp nhau đó mà
    Thương nhau đâu ngại đường xa
    Lời thơ  Đất Việt - đậm đà sắc Xuân.
     
    Nhà thơ Luật gia.Hoàng Quốc Huy
     Bút danh.Hoàng Huy


     
    CẢNH CŨ NGƯỜI XƯA
     
    Người xưa cảnh ấy tình này
    Chưa lần trong cuộc vẫn đầy hương thơ
    Tình xưa nay mãi đợi chờ
    Xa xăm người cũ bao giờ gặp nhau?
    Khuya buồn tiếng gió đêm thâu
    Trường Sơn vang vọng cho nhau đợi chờ
    Lời thơ làm chữ ngẩn ngơ
    Đêm thao thức nỗi, ngày ngơ ngẩn buồn
    Vì thơ nên dạ bồn chồn
    Tìm về chốn cũ cho hồn thảnh thơi
    Hoàng Huy
    Kỉ niệm chuyến về thăm nghĩa trang Liệt sĩ Trường Sơn. Xã Vĩnh Trường, huyện Gio Linh, tỉnh Quảng Trị
     

     

     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     


    THƠ LÒNG
    Quạnh quẽ đêm Thu gió hững hờ
    Trời khuya lặng tiếng mọi đường tơ
    Trăng mờ thổn thức soi muôn hướng
    Ảo mộng đêm trường hiện giấc mơ
    Ai khéo giang tay đo biển rộng?
    Người đâu đuổi nhạn tới sương mờ?
    Đường đời dẫu có trăm, nghìn ngả
    Chớ để lòng ta nhạt ý thơ.
    Hoàng Huy
     


     
    TÌNH XƯA
    Gặp em giữa buổi trưa nay
    Ly trà chợt đắng nhớ ngày năm xưa
    Thời gian lặng lẽ thoi đưa
    Hai năm kỷ niệm tình đầu đôi ta
    Trăm năm rồi sẽ chóng qua
    Niềm tin gắn bó cùng ta tăng dần
    Thương em thương nhớ vạn phần
    Bao lời anh gửi những vần chắt chiu
    Chiều buồn nhìn bọn liu điu
    Mong em giữ trọn tình yêu lâu bền
    Bằng lăng màu tím buồn tênh
    Còn non, nước Việt, chúng mình còn yêu
    Dẫu rằng cách trở trăm chiều
    Tình ta vẫn giữ vạn điều sắt son
         Hoàng Huy

     

    QUÊ HƯƠNG CHỈ CÓ MỘT TRONG TÂM
     
    Nơi này anh gửi đến tri âm
    Xao xuyến vùng biên gió lặng thầm
    Mỏi cánh chim xa mơ tổ ấm
    Lạc dòng suối lệ khóc tình câm
    Hoa lòng mới nở chưa mong nhạt
    Tình ý đắm say chớ lạc lầm
    Trao khúc duyên thơ ru dáng liễu
    Rừng sâu vọng nguyệt chí thâm lâm
     
    Rừng sâu vọng nguyệt chí thâm lâm
    Xào xạc mưa khuya tiếng gọi thầm
    Hoài vọng em xưa mây gió lặng
    Hướng phương quê nhỏ khói hương trầm
    Thác rừng mãi đổ cung sầu cảm
    Dòng chảy cứ trôi khúc ngọc cầm
    Ngắm cảnh rừng sâu lòng tự nhủ
    Quê hương chỉ có một trong tâm
    Hoàng Huy
     
    HỘI NGỘ
     
    Thu đến ta cùng nắm chặt tay
    Yêu thương tận hưởng phút giây này
    Vần thơ lắng đọng niềm nhung nhớ
    Điệu nhạc chan hòa chốn khói mây
    Rạng rỡ nhìn nhau trao khát vọng
    Dịu dàng đắm đuối gửi mê say
    Gặp nhau hồi tưởng ngày bom đạn
    Một chút Trường Sơn chợt đến này
    Hoàng Huy
     
    TẶNG NGƯỜI YÊU THƠ
    Lời thơ giọt tím buông lơi
    Nghe tim rung động đem lời trao em
    Tửu tiên chưa cạn, say mèm
    Điệu vần như bỗng đang thèm bốc men
    Ngất ngây Lục Bát, Thất Ngôn
    Ý thơ rạo rực ngập tràn thế gian
    Sóng thơ dào dạt nát tan !
    Đưa ta vào cõi mênh mang ái tình.
    Người thơ trong sáng lung linh
    Ngàn sao, trăng tỏa... chỉ mình em thôi
    Mộng mơ thơ vướng Ngân-Hà
    Tình thơ trong cõi trăng-hoa tuyệt vời.
    Hoàng Huy
    ĐỜI
    Đời là biển khổ cảnh đau thương
    Chớ đắm làm chi giấc mộng trường
    Danh lợi thế quyền như bọt nước

    Tiền tài, con, vợ…tợ sa sương
    Trăm năm không đạo gây thêm tội
    Một kiếp chẳng tu phải lạc đường
    Khuyên khách phong trần mau tỉnh ngộ
    Hồi đầu thị ngạn kiếp tầm phương.

    Hoàng Huy


     
      
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     


    VỀ LẠI CHIẾN TRƯỜNG XƯA
     
    Kỷ niệm nghĩa tình thật khó phai
    Bao năm ngẫm thấy thời gian dài
    Chiến trường Cam Bốt nơi thương nhớ
    Đồng đội ngày nao-giờ vắng ai?
    Đường xưa nay tỏa ngát hương lài
    Tiến bước cầm tay vai sát vai
    Lặng lẽ khóc thầm bao nấc nghẹn
    Bạn ơi! cùng hướng tới ngày mai...
    Hoàng Huy
    -----------------
    Bài thơ được viết dựa theo cảm xúc của Thượng tá Quân đội ND Việt Nam Hoàng Văn Ngữ-Cựu chiến binh quân tình nguyện Việt Nam tại Campuchia


     
    NHỚ TRƯỜNG SƠN
     
    Bùi ngùi nhớ mãi thuở xưa xa
    Cái thuở Trường Sơn nắng xế tà
    Tiết lạnh rừng sâu nơi xứ lạ
    Nhớ em thương Mẹ chốn quê nhà
    Êm đềm cuộc sống nhiều thư thả
    Thương lắm chiều nhà đậm thiết tha
    Khói lữa đớn đau buồn khôn tả
    Hòa bình lập lại đẹp đời ta.
    Hoàng Huy
     
    XUÂN TRƯỜNG SƠN


    Trường Sơn đón gió giao mùa
    Đem hơi sương lạnh cợt đùa nắng đông
    Kẻ Bàng trắng xóa như bông
    Hoành Sơn giá lạnh theo dòng ra khơi
    Rừng xuân buốt lạnh chơi vơi
    Nhưng mai vẫn nở vàng tươi đất trời
    Như em dáng đẹp mặn mòi
    Vượt qua lữa đạn cho đời vào Xuân

    Hoàng Huy


     
    40 MÙA XUÂN


    Việt Nam thống nhất bốn mươi Xuân
    Gian khổ đấu tranh trải lắm truân
    Nay hợp bên nhau ôn kỷ niệm
    Bùi ngùi nhớ lại thuở tiền nhân
    Thủy chung đi trước tình đồng đội
    Trung hiếu làm đầu trọn nghĩa dân
    Đất nước chan hòa đầy hạnh phúc
    Đạn bom dứt tiếng, đẹp muôn phần.


    Hoàng Huy
    (30 tháng 4 năm 2015)

    ANH HÙNG QUẢNG TRỊ

    Khí phách anh hùng Quảng Trị ta
    Kế thừa văn hiến của ông cha
    Phát huy truyền thống lòng yêu nước
    Mặt trận xông pha mặc lữa phà
    Chẳng tiếc máu xương xin cống hiến
    Sức tài trai trẻ nguyện đem ra
    Anh hùng Quảng Trị dân ghi mãi
    Quyết giữ biên cương vẹn nước nhà

    Hoàng Huy


     
    HOÀI VỌNG
     
    Trời buồn tiếng vọng tầng không
    Đâu đây nỗi nhớ chiều buông bóng tà
    Dáng em trong ký ức xa
    Quyện theo khói thuốc la đà cùng mây
    Bụi thời gian đọng tháng ngày
    Bước chân phiêu lãng lưu đày những đêm
    Trăng vàng rơi rụng bên thềm
    Thương em hoài vọng đi tìm dấu xưa.
    Hoàng Huy
     
    EM CỦA NGÀY XƯA
     
    Thuở nào em vẫn là em
    Tóc mềm buông xỏa kín vèm hai vai
    Anh say mê dại si hoài!
    Xuân, Thu trôi mãi, cũng ngoài cô đơn...
    Vẫn là em của nguồn cơn
    Mãi đem nhung nhớ để vờn thành thơ!!!
    Thời gian… hóa kẻ ngu ngơ
    Một đời anh mãi thương người nơi xa.
    Hoàng Huy

     
    CÕI VÔ THƯỜNG
     
    Lý huyền diệu cơ trời không thấu
    Kiếp nhân sinh đau đáu lòng người
    Còn đâu tiếng khóc câu cười
    Thi hài trơ lạnh bao lời oán than
    Trời ảm đạm mưa gầm gió thét
    Tưởng trời chừng cũng ngẹn gió sương
    Âm dương xa cách đôi đường
    Cơm bày sẵn đó tri tường hồn lên....!
    Hồn xa cách, gập ghềnh thương nhớ
    Kiếp phù sinh nào trở lùi đâu?
    Tim dường nuốt trọn nỗi đau...
    Mấy lời tâm sự đêm thâu dãi bày
    Hồn ai đó thấu chăng lắm nỗi
    Mái nhà xưa trơ trọi lư hương
    Di hình phủ lớp mờ sương
    Đêm khuya tiếng gió chợp chờn năm canh
    Kìa đom đóm bay quanh nấm mộ
    Lữa ma trơi soi lộ trần lao
    Nhớ xưa lúc sống khát khao
    Mưa buồn giăng trải gió gào bên tai

    Hoàng Huy


     
    ĐỒNG ĐỘI
    Đau đớn dòng đời cát bụi hoang
    Một thời chinh chiến nhuốm màu loan
    Lung lay bóng nguyệt tàn đêm lạnh
    Mỏng mảnh hình mai giữ nét hoàn
    Tổ quốc phân chia bao nỗi thẹn
    Giờ đây bờ cõi đã vẹn toàn
    Bạn ơi! Đồng đội (*)! Về đây hỡi
    Xin nhận nơi mình một nén nhang.
                                           Hoàng Huy
    *Bạn, Đồng đội Là Liệt Sĩ

    NHỚ BẠN
    Nắng chiều biên giới chạm chân đê
    Thắp nén nhang thơm đón bạn (*)về
    Ấm áp vần thơ ngời ý đạo
    Ngọt ngào gió thổi thắm tình quê
    Chiến tranh chấm dứt giờ tương ngộ
    Sỏi đá nào quên buổi hẹn thề
    Cùng thả tâm tư thương nhớ bạn
    Mong đời vơi bớt nỗi nhiêu khê.
                                        Hoàng Huy
    * Bạn là Liệt sĩ


     
     
     
    TÌNH QUẢNG TRỊ

    Quảng Trị thương đau quá hạ ơi!
    Trưa hè oi bức nhớ đầy vơi!
    Ước mong hương gió lùa cành trúc
    Chỉ thấy tiếng bom sập góc trời
    Nhớ Mẹ oằn lưng trên ruộng lúa
    Thương em khổ cực dưới lưng đồi
    Đêm khuya thức giấc anh trằn trọc
    Đau lắm em ơi! mặn đắng môi.
                                         Hoàng Huy


     
    Kính tặng những người vợ của các Liệt sĩ đã hy sinh vì sự nghiệp bảo vệ Tổ quốc


     
    TRUNG TIẾT

    Chiến tranh kêu gọi trái tim người
    Rời bến, dong thuyền, chẳng nghỉ ngơi
    Đêm lạnh trăng sầu tình thổn thức
    Rừng khuya gió buốt dạ khôn nguôi
    Thương em thuở ấy còn đơn chiếc
    Trung tiết bây giờ vẫn cút côi
    Viết trọn bài thơ tình Liệt sĩ
    Luật vần ghép lại đọc chơi vơi!
                                           Hoàng Huy



    HIỀN LƯƠNG
    Ngày còn nán lại bên sông
    Cò kêu thương quá gợi lòng nhớ quê
    Hiền Lương lâu chẳng được về
    Vẫn còn nán lại lời thề trong tim
    Hai miền thấp thoáng cánh chim
    Ta còn nán lại đi tìm gặp em
    Rạng đông đọng chút màu đêm
    Thơ còn đọng chút êm đềm chưa rơi
    Hòa bình về với đất trời
    Để ta có lại trên đời cho nhau.
                                             Hoàng Huy

     


    Được sửa bởi Hoàng Huy ngày Fri Apr 29, 2022 2:34 pm; sửa lần 1.
    Hoàng Huy
    Hoàng Huy
    Webmaster
    Webmaster


    Tổng số bài gửi : 19
    Join date : 04/10/2021

    Thơ Hoàng Huy Empty Re: Thơ Hoàng Huy

    Bài gửi by Hoàng Huy Fri Apr 29, 2022 2:31 pm

    40 NĂM THỐNG NHẤT ĐẤT NƯỚC
    Hãy lặng im ta nghe đất thở
    Thấy mầm xanh cựa quậy chào đời
    Mưa nguồn ào ạt tuôn rơi
    Đất trời Tổ quốc tặng ngời yêu thương
    Hãy giang tay ôm trời đất mới
    Nhận ra nhau ở phía chân trời
    Đường dài đâu phút nghỉ ngơi
    Choàng tay nhau thấy bời bời tâm tư
    Hãy tĩnh tâm nghe dòng lịch sử
    Thấy dội về nguồn cội ngày xưa
    Dẫu mù mịt gió, mây, mưa
    Tình yêu đất nước vẫn thừa trong ta
    Ngày ghi ấn của dấu son
    Bốn mươi năm đó vẫn còn đỏ tươi
    Cờ hoa rợp cả đất trời
    Lung linh sắc thắm sáng ngời Việt Nam
    Niềm vui rạng rỡ hân hoan
    Bắc - Trung - Nam hát kết đoàn trường ca
    Trào dâng khúc hát vang xa
    Khắp miền thống nhất vỡ òa niềm vui
    Bốn mươi năm đã qua rồi
    Mà sao vẫn thấy như là mới đây
    Rạo rực khí thế ngất ngây
    Chiến công vang dội đất trời reo ca
    Niềm vui thống nhất nước nhà
    Bắc Nam xum họp bài ca huy hoàng .

    Hoàng Huy
    30/4/1975-30/4/2015

    NGƯỜI LÍNH VÀ NIỀM TIN
    Em mang ước mộng của anh
    Người cha tạo hóa hợp thành đôi ta
    Nụ cười ánh mắt tình xa
    Để bao cảm xúc chiều tà trong tim
    Rừng khuya nhẹ tỏa hương đêm
    Để lòng anh phải thương em đợi chờ
    Niềm tin ngày ấy bây giờ 
    Lúc nào đời cũng là thơ và tình
                                             Hoàng Huy
    CHINH CHIẾN

    Rừng vắng trời trưa, chút nắng hanh
    Hoàng hôn khúc nhạc tự nhiên thành
    Đêm nằm trở gối rung rinh trướng
    Tối ngủ đùa chăn động đậy mành
    Mây phủ đầu non vui sáu khắc
    Sương giăng đỉnh núi thú năm canh
    Đời anh chinh chiến không nao núng
    Bộ đội cụ Hồ, phải xứng danh.
                                               Hoàng Huy

    Kính tặng những người CCB Trường Sơn


     
    KHÓC NỘI
     
    Tháng tám về con lại khóc Nội ơi!
    Xuân Thọ trắng trời màu hoa buồn nhạt cánh
    Vành khăn tang vẫn còn rất lạnh
    Con thầm thì gọi Nội giữa hư không
    Thứ Sáu, Ngày Mười Ba nhớ Nội, con cháu trông!!!
    Một chút ký ức trở về ngày xưa lắm
    Bữa cơm ngày nào sao con nghe đắng cổ
    Nhìn trầu, cau, vôi mà nức nở Nội ơi!
    Kỷ niệm xưa sẽ theo con suốt tháng năm trôi
    Con không thể và không bao giờ quên được!
    Tháng tám con trở về nghe vết xước
    Rỉ máu trong hồn thương quá Nội hiền ơi!
    Vĩnh biệt Nội đau buốt trái tim côi
    Con lại khóc Nội ơi!
    Ôi ! tháng Tám!...
     
    Kính nhớ Nội
    Hương linh cụ bà. Nguyễn Thị Sinh
    Mẹ của Liệt sĩ Tự Bá Hạnh
    Nhà thơ. Hoàng Huy


     
    HỒI TƯỞNG
     
    Tôi về, chốn cũ một chiều mơ
    Xao xuyến, bao năm nhớ tuổi thơ
    Núi cũ hành quân xanh ước đợi
    Sông xưa hò hẹn đẹp mong chờ
    Cảnh, tình giờ hóa bao thân thiết
    Hồi tưởng say xưa ngắm ngẩn ngơ
    Năm tháng nay xa, nhiều kỷ niệm
    Biết tìm đâu gặp được người thơ!
                                                    Hoàng Huy
    [size]
     [/size]

    RỪNG ĐÊM
    Nhắm mắt im nghe tiếng sấm trời
    Giữa mưa rừng đổ dạt dào rơi
    Đêm đêm muỗi núi thầm mong ngóng
    Tối tối vắt rừng luống gọi mời
    Tổ Quốc có hay tim xúc động
    Quê hương có biết dạ bừng sôi
    Thương em xa cách bao mầm nhớ
    Giấc mộng năm canh khó thể vơi

    Hoàng Huy

     

    NHỚ ANH
    Lặng lẽ chờ anh ở chốn này
    Lời thơ lỗi nhịp chửa hồn bay
    Trăng sầu khổ lụy hồn vương mộng
    Liễu rủ buồn đau vóc dáng gầy
    Bấy thuở bên anh mơ ánh nguyệt
    Bao lần dạo cảnh nắm bàn tay
    Trời thơ bão tố lòng man mác
    Nỗi nhớ tình anh dạ tỉnh say
                                 Hoàng Huy

    KỶ NIỆM XƯA
    Ký ước năm xưa gợi nỗi sầu
    Xôn xao tiếng gió giữa canh thâu
    Vần thơ dang dỡ ngày xanh tóc
    Thắt dạ em nay lúc bạc đầu
    Kỷ niệm gom đầy, lòng trĩu nặng
    Tháng năm nguyên vẹn mối tình sâu
    Thương em vốn đẹp sơ sài thế
    Bán đổi tim ai đôi mắt bầu.
                              Hoàng Huy



     
     
    NGƯỜI CỰU CHIẾN BINH GIÀ
    Chiến đấu muôn phương chẳng biết già
    Không nề khó nhọc, bước đường xa
    Thơ ngâm sớm tối, tan sương lạnh
    Nhạc trổi chiều, trưa nhạt nắng tà
    Đất nước hòa bình đang chuyển vận
    Việt Nam đón nhận khúc hoan ca
    Nhân sinh giác ngộ theo lời Bác
    Hướng tới niềm tin bóng dáng ngà.
                                         Hoàng Huy


    Tác giả chụp cùng thầy Lê Danh Cát CCB Trung đoàn E24

     




    TÌNH SẦU
    Ai khẩy đàn tơ mấy đoạn sầu
    Bổng trầm ai oán nỗi niềm đau
    Lững lờ tiết điệu sầu cung bậc
    Ríu rắt thê lương bạc mái đầu
    Giấc mộng sầu vương rơi lệ ngọc
    Canh trường lai láng nhỏ hồng châu
    Bao giờ gặp lại tình thương nhớ
    Điệp khúc ái ân tựa thuở đầu.
                                       Hoàng Huy

    NGƯỜI XƯA
     
    Nhớ đến em xưa, bỗng nặng thương!
    Vẫn nguyên bóng dáng, tháng năm trường
    Áo dài tươi trắng bay trong nắng
    Tóc xỏa đen huyền phủ trước gương
    Cố nén niềm thương, thương chẳng dứt
    Muốn vùi nỗi nhớ, nhớ càng vương
    Tháng, năm những tưởng hình phai nhạt
    Vẫn rực lòng anh - một ánh dương.
    Hoàng Huy


     
    TÌNH THI NHÂN
     
    Đường thi đất Việt mặn mà duyên
    Già trẻ gái trai khắp mọi miền
    Quảng Trị chiến trường, thương đợi nhớ
    Trường Sơn đất sử, nỗi niềm riêng
    Giao lưu xướng họa tâm hòa hợp
    Đàm đạo văn chương dạ thảo hiền
    Lòng muốn gặp nhau, chưa có dịp
    Vần thơ diễn đạt thỏa tâm nguyền.
    Hoàng Huy
    THI NHÂN
     
    Một mình thong dong một lều thơ
    Trăng gió, mây trời chút vẩn vơ
    Giở chén kề môi phun ngọc chữ
    Nâng ly áp má ướm vần tơ
    Văn chương ấm áp trôi nguồn cảm
    Chữ nghĩa yêu thương dắt ý chờ
    Ong bướm, nước non đầy thú vị
    Thi nhân gặp cảnh ngỡ trong mơ.
    Hoàng Huy
    TÌNH LÍNH
    Chợt nhớ thuở nào ta gặp nhau
    Yêu em-hoa nở lắm hương màu
    Đào tươi chợt hóa là hoa mộng
    Mai thắm bỗng thành cảnh biển dâu
    Đất nước chiến tranh ta rẽ lối
    Hai bờ chiến tuyến thức đêm thâu
    Hòa bình lập lại dân an lạc
    Cười gượng, tim anh vẫn thoáng sầu!
    Hoàng Huy
    NÓN HUẾ
     
    Em đứng nghiêng môi chúm chím cười
    Mắt người xứ Huế sáng xinh tươi
    Nón bài thơ nói bao tình tứ
    Mũi chỉ đường kim dệt ý lời
    Che chắn mưa sa khi nắng đổ
    Ngăn ngừa gió bụi lúc sương rơi
    Đôi hồi nóng bức em thay quạt
    Mát rượi tình em nón Huế ơi!
    Hoàng Huy
     
    Nắng Hạ nay về Trúc nghiêng lay
    Nước cuộn bèo trôi mảng mảng dày
    Người chống đò ngang nhìn nước xiết
    Kẻ câu thuyền dọc ngắm mây bay
    Em về xóm vắng an nhiên quá
    Tôi ở thôn côi khắc khoải thay
    Trót vướng tình em thương nhớ mãi
    Rượu không hề uống thế mà say.
    Hoàng Huy


    SUY GẪM
     
    Đêm nằm ngẫm lại thấy nên tu
    Vất vả được chi chốn ảo mù
    Da trán mau nhăn vì cám cảnh
    Tóc đà sớm bạc kiếm tiền xu
    Trò đời lắm bận sầu trăn trở
    Mèo chuột nhiều phen cũng gật gù
    Chính trị phong trần buồn lận đận
    Đêm nằm ngẫm lại thấy nên tu...
                                          Hoàng Huy
    THỔN THỨC
     
    Thổn thức thâu đêm những tiếng lòng
    Thu tàn uể oải bước vào đông
    Xót chiều Xuân muộn mai tàn héo
    Tủi cảnh đường xưa vắng bóng hồng
    Mây phủ sầu vương che đỉnh núi
    Nước tràn khổ lụy ngập bao sông
    Khung trời kỷ niệm mờ xa thẳm
    Mượn gió gửi ai một chữ đồng.
    Hoàng Huy
    NHẶT MỘNG
     
    Âm thầm nhặt mộng một mình em
    Lặng lẽ chờ mong ở cuối thềm
    Gió lạnh gợn sầu đau trái rụng
    Mưa buồn thương nhớ xót từng đêm
    Hoàng Huy


     
    TRUNG TRINH
     
    Nhân dân đất Việt sống chung tình
    Truyền thống cha ông thật hiển vinh
    Đất nước đổi thay vui cuộc sống
    Chung lòng gắn bó nghĩa trung trinh
    Gió đưa phản phất mùi hương tỏa
    Mưa đến thong dong cảnh sắc hình
    Trung Đảng hiếu Dân lòng vững mạnh
    Niềm tin đồng chí sáng bình minh.
    Hoàng Huy
    NIỀM RIÊNG
    Đêm buồn đối diện tháng ngày qua
    Rả rích mưa sầu gió lạnh phà
    Lận đận tuổi xanh mây nước chảy
    Lao đao đầu bạc tuyết trăng pha
    Vần thơ chợt nổi bao thương nhớ
    Điệu nhạc bỗng chìm mấy xót xa
    Lý tưởng năm xưa chưa trọn vẹn
    Niềm riêng ai thấu nỗi lòng ta
    Hoàng Huy

     

    NGÀY XƯA
    Thời gian vốn chẳng chờ ai
    Tháng ngày qua vội bạc phai mái đầu
    Gió buồn thương tóc trắng màu
    Mây trời nhỏ lệ âu sầu vấn vương
    Ngẫm mình cười gượng tiếc thương
    Thời gian ơi hỡi! hãy nhường chút thôi!
    Mang về ký ức xa xôi
    Đêm trường thương nhớ bồi hồi xuyến xao
    Đời người là giấc chiêm bao
    Ta ơi! vui sống chớ nao nản lòng
    Tiếc thương, thương tiếc cũng không
    Luyến lưu, lưu luyến cũng xong kiếp người
    Chiều buồn nhìn lá vàng rơi
    Vầng dương sắp tắt chơi vơi giọt sầu
    Tìm đâu? Giờ biết tìm đâu?
    Chỉ còn ký ức in sâu nỗi niềm!
    Hoàng Huy
    KHÔNG ĐỀ
     
    Trời sinh em dáng đẹp xinh vời!
    Sinh trước ra anh –là kẻ si
    Hồn bướm mơ tiên sầu vạn dặm
    Thương em, yêu, nhớ, khổ đôi khi!
    Mãi là chờ đợi mối tình si
    Yêu lặng chẳng nói câu chi
    Chỉ biết bước thầm theo gót ngọc
    Trải thơ trên mỗi bước em đi.
    Hoàng Huy


     
    TÌNH THƠ
    Mãi mong hạnh phúc với thơ yêu
    Vì trót nợ em nợ rất nhiều
    Tuy buổi ban đầu duyên trắc trở
    Vẫn bền năm tháng dẫu bao điều
    Chẳng ngại yêu thơ lắm lụy phiền...
    Những mong tốt đẹp mối lương duyên
    Nắng Hè nay tỏa bao oi bức
    Tình gửi về em vẫn vẹn nguyên.
    Hoàng Huy
    TIẾC MÁI TÓC DÀI
     
    Mái tóc em dài phủ quá vai
    Để anh thao thức nhớ nhung hoài
    Từng đêm khói thuốc bay theo gió
    Nay tóc em nhìn chẳng giống ai
    ***
    Anh tiếc ngẩn ngơ mái tóc dài
    Đã làm xao xuyến cõi lòng ai
    Hỏi thầm mới biết em theo “Mốt”
    Chắc đợi vài năm tóc quá vai?
    Hoàng Huy

     
     


    CHÍ LÀM TRAI
     
    Đường dài mới thấu chông gai
    Dễ đâu có thể tính tài so tâm
    Bể đời biết cõi trầm luân
    Ngẩng cao chí khí thiện chân tại mình                       
                      Đời người muôn kiếp tử sinh
                      Có ai đo được chữ tình, chữ tâm?
                      Sâu bao nhiêu bể phong trần
                      Nặng bao nhiêu nghĩa, bao lần oán ân ….???
    Chữ tâm bao nửa đủ cần
    Đường chông gai đủ mấy lần để qua…?
                     Phật Tâm là đạo của ta
                      Thẳng lưng mà bước quan hà dặm sơn
                      Ngẩng cao quyết chí không sờn
                      Khai sông lấp bể thiệt hơn không nề
     Dám làm, dám chịu, dám thề
    Trời cao chứng thấy muôn bề đất minh
    Sông ngăn núi cách tử sinh
    Dẫu rằng thiên mệnh duyên tình xa xôi
                      Dám làm, dám chịu, dám cười
                      Thành công minh chứng muôn lời cùng ai
    Đường dài dẫu lắm chông gai
    Ta không nản chí nhạt phai tấm lòng
    Đường dài càng lắm thành công
    Làm trai dũng khí chan chứa ơn đời.    
     
    Hoàng Huy
     
    MỪNG XUÂN BÍNH THÂN
     
    Bính Thân, vui đón xuân sang
    Én bay gọi bạn ríu ran lưng trời
    Xuân về hoa cỏ xanh tươi
    Hương bay thơm ngát tình đời thiết tha
    Gió Xuân vi vút ngàn xa
    Đâu đây tiếng gọi quê nhà yêu thương
    Mưa Xuân trải khắp dặm trường
    Thương anh chiến sĩ biên cương giữ gìn
    Hoàng Sa, biển đảo nước mình
    Ngày đêm bám trụ tình hình hiểm nguy
    Vượt trên giông tố thích nghi
    Nhớ lời Bác chúc, Xuân ni (1) ấm nồng
    Giữ gìn truyền thống cha ông
    Bảo vệ Tổ Quốc non sông huy hoàng
    Mùa Xuân đang đến rộn ràng
    Việt Nam đất Tổ vinh quang ngàn đời.
     
    Hoàng Huy
    (1) ni là nay, tiếng Huế

     

    TUỔI CAO- SỨC KHỎE
    (Kính tặng thầy Niệm Nhựt)
     
    Thơ Lục Bát hợp vần Song Thất
    Đọc diễn ngâm nghe thật dễ thương
    Cõi đời loạn lạc nhiễu nhương
    Khen ai ngộ đạo-lý tường, thoát vây
    Chùa Pháp Trí có Thầy Niệm Nhật
    Dáng nhỏ tròn nhưng “vật” được trâu
    Cõi đời trăm vạn khổ đau
    Dong thuyền Bát Nhã, xây cầu độ sanh
    Mang tâm nguyện mong thành chánh quả
    Lánh chợ đời Thầy xả muôn duyên
    Tâm từ hạnh nguyện trước tiên
    Tu thiền tỏ ngộ nhân duyên buộc ràng
    Kiên định đạo thênh thang vượt ải
    Cõi Ta bà lắm hãi bi tương
    Ngắm đời, tâm nguyện xót thương
    Giang tay rộng mở dẫn đường chúng sanh
    Thầy cao tuổi, năm canh nào ngủ
    Vẫn phi xe “vượt” lũ trẻ trâu
    Ai nào thấy được đêm thâu
    Thầy thường nhập định trí sâu khó dò
    Chúc Thầy khỏe lái đò vượt biển
    Vài lời thơ thô thiển có chi
    Mong Thầy dũng mãnh, trí, bi
    Dẫn đường Phật tử ngộ tri đạo mầu.
    Hoàng Huy

     
    XUÂN
    Xuân buông trải khắp muôn nhà
    Ngàn hoa khoe sắc mượt mà dáng em
    Xuân về theo gió ru êm
    Luồn qua khắp nẻo hương đêm ngạt ngào
    Cười đùa én liệng xôn xao
    Chuyền cành quyến rũ ngàn sao gọi mời
    Soi niềm hạnh phúc nơi nơi
    Mang tình yêu tới tặng lời chúc xuân
    Chúc cho bằng hữu xa gần
    MỘT NĂM THỊNH VƯỢNG VẠN LẦN AN KHANG
    Xuân Ất Mùi-2015
    Hoàng Huy

     

    THẾ THÁI NHÂN TÌNH
     
    Thời thế lắm người phải sống gàn
    Riêng Ta tự tại chốn quan san
    Dòng trôi chấp chới tùy con nước
    Thác đổ cuộn sôi bởi dốc nguồn
    Ngẫm nghĩa nhân sinh sao đắng quá!
    Suy tình thế cuộc ấy như tuồng!
    Cũng là dòng máu dân Nam cả
    Tránh cảnh xéo nhau tựa thú truông.
    ***
    Cung đàn trỗi khúc nhạc buồn rơi
    Vẳng lại từng canh tiếng gọi mời
    Trống trải đường khuya lòng vắng lạnh
    Lạc loài gót nhỏ mộng đầy vơi
    Chờ mong cánh nhạn hồn xao xuyến
    Vọng nhớ người xưa mắt rã rời
    Bởi sóng ngàn năm hoài bất tận
    Tình ta lạc mất giữa trùng khơi
    Hoàng Huy

     
    Hoàng Huy
    Hoàng Huy
    Webmaster
    Webmaster


    Tổng số bài gửi : 19
    Join date : 04/10/2021

    Thơ Hoàng Huy Empty Re: Thơ Hoàng Huy

    Bài gửi by Hoàng Huy Fri Apr 29, 2022 2:32 pm

    BỘ ĐỘI TRƯỜNG SƠN
     
    Trung hiếu vẹn đường ngát cả đôi
    Trường Sơn chiến sĩ có nào vơi
    Tâm hồn trong sáng gìn luôn đẹp
    Lòng dạ thủy chung giữ mãi tươi
    Rừng thẳm tình người- tình rực tỏa
    Non sâu trí sáng - trí ngời soi
    Phong ba vẫn vững xây non nước
    Chiến thắng quân thù rạng núi đồi
    Hoàng Huy
    HƯƠNG GIÓ MÙA VU LAN
     
    GIÓ vẳng thu về tiếng nhẹ rơi
    Mềm đưa hạt nắng trải khung trời
    Ngọt ngào trỗi khúc tình lai láng
    Khe khẽ buông mành mộng lả lơi
    Vẫy gọi triền miên vào nỗi nhớ
    Chờ mong ấm áp quyện trăng mời
    Vu Lan hương gió sầu ly biệt
    Thổi cánh hoa buồn rụng tả tơi.
    Hoàng Huy

    TÌNH EM

    Viết tặng riêng một người tên Hà
     
    Tình em như gió Hạ
    Thôi mát cả hồn ta
    Như trăng Thu soi sáng
    Cả mặt hồ bao la
     
     
    Tình em bừng nắng ấm
    Tỏa khắp nơi chan hòa
    Như hoa lan tươi thắm
    Sắc hương thơm đậm đà
     
     
    Tình em như sóng vỗ
    Bờ Côn Đảo reo ca
    Như Nam – Bắc cách biệt
    Vẫn đậm đà thiết tha
     
     
    Tình em như xuân đến
    Nở rộ muôn sắc hoa
    Chào đón thiên niên kỷ
    Rộn ràng tiếng hoan ca
    Hoàng Huy


     
    MÙA XUÂN TRI ÂN
     
    Xuân về Tổ Quốc hôm nay
    Đất trời rộn rả đổi thay núi rừng
    Đảng ta đổi mới ngày từng
    Niềm vui phơi phới ta mừng bên nhau
    Vẫn nguyên nhiệt huyết ban đầu
    Dẫu nay tóc đã bạc màu chẳng xanh
    Lời anh kể chuyện chiến tranh
    Trà pha lá vối, trăng thanh gió đùa
    Pháp càn, Mỹ quét đều thua
    Một thời máu lữa, làm vua núi rừng
    Đời anh nước mắt rưng rưng
    Đã thành vinh hạnh,oai  hùng trong em
    Phượng Hoàng đèo, đấu ba đêm
    Nha Trang giải phóng, tiến thêm Sài Gòn
    Bảy Hiền quyết tử Phi Long
    Sài Gòn giải phóng, chiến công rạng ngời
    Cờ hồng rực rỡ khắp nơi
    Mùa xuân đại thắng anh ơi! vui mừng
    Đời anh- chiến sĩ gió sương
    Cả thời trai trẻ kiên cường đấu tranh
    Để quê hương ngát màu xanh
    Sông  mắt em mãi long lanh, êm đềm
    Lũ miên tàn phá ngày đêm
    Tinh thần người lính càng thêm kiên cường
    Dằn lòng nỗi nhớ quê hương
    Anh- người chiến sĩ chiến trường xông pha
    Hân hoan vác súng đi Ka
    Nêu cao khí tiết vượt qua quân thù
    Cất lời ca chốn khơi mù
    Đời anh có Đảng dọi từ trên cao
    Khí thế chiến thắng dâng trào
    Quân ta kết hợp chiến hào tấn công
    Hướng về ánh sáng Công Nông
    Nước nhà thống nhất non sông huy hoàng
    Hòa bình anh vẫn lang thang
    Đời anh thanh thản, mặc thằng bon chen
    Bao năm ký ức ủ men
    Thương người bạn chiến ngày đêm thuở nào
    Người đi chẳng kịp trối trao
    Xương tàn, cốt lạnh, nghẹn ngào khóc thương
    Ba lô thấm đẫm gió sương
    Một mình, nắm gạo, yêu thương kiếm tìm
    Ký ức sống mãi trong tim
    Đưa người đồng đội đem về Nghĩa trang
    Cõi trần biển khổ mênh mang
    Tim anh ấm lữa vinh quang đời mình.
                     ***
    Hôm nay xuân đến quê hương
    Mừng xuân, mừng Đảng, nhớ thương bạn hiền
    Anh hùng liệt sĩ linh thiêng
    Bảo vệ Tổ Quốc ngang hiên ngàn đời
    Hoàng Huy

     
    LỜI VU LAN
    Tặng những ai mất Mẹ
     
    Chiều nay thoảng nhẹ gió thu sang
    Lác đác vườn quê lá rụng vàng
    Thăm mộ Mẹ hiền đau xót dạ
    Bóng hình lam lũ trải mênh mang
    Đường mòn ra mộ chạnh bên lòng
    Thăm Mẹ đang nằm giữa khoảng không
    Cây cỏ thu về thay sắc lá
    Bên con vắng Mẹ thật mênh mông...
    Nhớ xưa bóng Mẹ nặng bờ vai
    Vất vả quanh năm suốt tháng ngày
    Tóc Mẹ thay màu vì gió nắng
    Để con ngủ trọn giấc mơ dài
    Mỗi năm con đếm bước Xuân trôi
    Mẹ hỡi ngàn Thu vĩnh biệt rồi!
    Đốt nén hương thơm nương cánh gió
    Gửi  lòng con trẻ đến xa xôi
    Hoàng Huy
    Viết theo yêu cầu của thầy  Thích Hạnh Hoa


     
    LỜI BÁC
     
    Lời Bác ghi lòng khắc dạ rồi
    Mặc đời giông bão vượt thuyền thôi
    Vui cùng thơ phú say mê họa
    Ngày tháng dăm bài thưởng ngoạn chơi
    Đôi lúc gối chùng, sương trĩu nặng
    Nhớ lời Bác dặn khỏe vui rồi
    Chiều thu nhạt nắng lòng tươi sáng
    Cờ Đảng vút bay ở cuối trời.
    Hoàng Huy
     
    THƯƠNG GÁNH HÀNG RONG
    Ai ăn chè đậu nước dừa không?
    Trầm bổng tiếng em chạnh cõi lòng
    Phố tối mưa phùn , chân chập choạng
    Nẻo đường lầy lội, bước chênh chông
    Khổ đau đè nặng đôi vai mảnh
    Lận đận bám đen cặp má hồng
    Khắp phố muôn nhà đang mở tiệc
    Dưới đường lủi thủi bóng hàng rong.

    Gió bấc mưa phùn có lạnh không?
    Mẹ già con dại xót xa lòng
    Chồng đi, khắp chốn bao nanh vuốt
    Đô hội ẩn tàng lắm bẩy chông
    Ngao ngán công viên Phường bán phấn
    Hôi tanh sở thú Kẻ mua hồng
    Khen em tránh vũng bùn nhơ nhớp
    Cao thượng bên hè với gánh rong.

    Hoàng Huy


     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     

    ƯỚC MƠ THANH BÌNH
    Hơn ba mươi vẫn là trai
    Ham mê chính trị, miệt mài làm thơ
    Cuộc đời đẹp tựa giấc mơ
    Em là hoa thắm dưới cờ vàng sao
    Hương thơm lan tỏa ngạt ngào
    Hồn thơ xao xuyến quyện vào tim anh
    Mơ sao đêm lắng, trăng thanh
    Cho thơ lan tỏa hương tranh dạt dào
    Đường trần tựa giấc chiêm bao
    Uống trà, Thi, Họa ước ao thanh bình
    Hoàng Huy
     
     
    HOA TƯỜNG VY
     
    Chào Em…Em chúm chím cười
    Lâu năm mà vẫn như hồi tinh nguyên
    Tường Vy tha thướt ngoài hiên
    Hương thơm nhẹ thoảng làm duyên khi về
    Rằng quê nhưng nết nào quê
    Lúc đi chả hẹn lúc về không sai
    Tóc tôi trắng tợ sương mai
    Mà em óng ả trâm cài thêm duyên
    Gió đùa trên nắng nghiêng nghiêng
    Hoá công trao sự diệu huyền cho em
    Xuân vui non nước vui thêm
    Tường Vy như cũng, rộn niềm yêu thương.
    Hoàng Huy
     
    HOA BẰNG LĂNG
     
    Màu tím yêu thương thuở thiếu thời
    Buâng khuâng nhung nhớ những chiều vơi
    Còn đâu ánh mắt buồn hoang vắng
    Ngây ngất bờ môi, nói nghẹn lời
     
    Tìm tím yêu thương trong tiềm thức
    Tháng ngày trôi mãi tiếc chơi vơi
    Dẫu đời dâu bể hơn mình tưởng
    Vẫn mãi yêu thương tím giữa đời.
    Hoàng Huy


    Sponsored content


    Thơ Hoàng Huy Empty Re: Thơ Hoàng Huy

    Bài gửi by Sponsored content


      Hôm nay: Fri Nov 01, 2024 5:59 am

      -------- quảng cáo
      Tắt Quảng Cáo [X]
      Tắt Quảng Cáo [X]